Biển là món quà kỳ diệu mà tạo hóa đã ban tặng cho con người, là nơi ôm ấp bao hoài bão ước mơ của con người dân biển, là nơi mang lại cho nơi đó một sự trù … xem thêm…phú, êm dịu và man mác nơi trái tim mỗi người mỗi khi đứng trước biển. Ai cũng có những kỉ niệm với một vùng biển mà mình đã từng đến. Biển Vũng Tàu cũng là một trong những bãi biển có tiếng, và dưới đây là những bài văn tả hay nhất:
Bài văn tả cảnh biển Vũng Tàu số 1
Một trong những bãi biển mà em thích nhất là biển Bãi Sau ở Vũng Tàu.
Bãi Sau là một bãi biển đẹp và thơ mộng. Phần bờ cát của bãi biển này không quá rộng, vì có một đội quân hùng hậu gồm các cây dừa xanh cao vút rì rào trong gió biển. Những cây dừa ấy tạo thành một hàng rào xanh tự nhiên ngăn cách biển Bãi Sau với thành phố.
Nước biển ở đây đậm màu hơn những bãi biển khác em từng đến. Cùng với sắc xanh dương thì nhiều chỗ còn có lẫn sắc xanh lá nữa. Phần thoải của bờ cát chạy xuống nước biển khá dài, nên em có thể lội nước thoải mái. Cảm giác dòng nước mát lạnh chảy qua chân, bụng khiến em vô cùng thư giãn. Trên cao, bầu trời cao và rộng, từng cơn gió thổi vù vù, đem theo hơi nước mát bao trùm toàn bộ không gian. Tắm thỏa thuê, em sẽ lên nằm dài trên bờ cát, tận hưởng không khí trong lành và mát mẻ của nơi đây.
Bãi Sau thực sự là một bãi biển tuyệt bời. Không chỉ vì nó mang vẻ đẹp mộc mạc, hoang sơ mà còn vì nó mang lại cảm giác bình yên, thư giãn khó tả cho người đến đây tham quan.
Bài văn tả cảnh biển Vũng Tàu số 2
Nghỉ hè vừa qua, em được bố mẹ cho đi nghỉ mát ở biển Vũng Tàu, cảnh đẹp nơi đây đã để lại trong em những ấn tượng sâu sắc.
Cả nhà em đi theo con đường Hoàng Hoa Thám và đến ngã ba Hoàng Hoa Thám – Thùy Vân thì rẽ trái. Con đường nhựa rộng thênh thang chạy qua khách sạn Tháng Mười. Con đường này đã được xây dựng lại, hai chiều xe cộ đi lại thuận tiện. “Hai bên đường, hai hàng cột điện cao áp thanh nhã luôn nghiêng mình chào khách”. Phía trái đường là màu xanh tươi mượt mà, dịu mát của hàng cây xanh. Xa xa, những hàng phi lao xanh um vươn mình chắn gió cát. Những tòa nhà cao tầng sừng sững chen lẫn những ngôi nhà hơi thấp ẩn sau lùm cây xanh rì. Phía tây giáp biển là những nhà hàng với muôn kiểu dáng, màu sắc khác nhau, những bãi đậu xe rộng rãi, sạch sẽ, các bể bơi nước trong, xanh ngắt một màu. Tất cả đều lặng im như vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ say sưa, chỉ còn nghe thấy tiếng rì rào của sóng biển từ xa vọng vào.
Chừng 6 giờ sáng, mặt biển đỏ rực như quả cầu lửa khổng lồ đội biển nhô lên. Ông mặt trời hồng hào, dịu dàng đang lên từ phía chân trời đằng Đông. Cả một khoảng trời bao la sáng mờ nhuộm màu hồng tươi mát. Càng lên cao, mặt trời càng thu nhỏ lại và chuyển từ màu đỏ dịu qua sáng trắng, lấp lóa chói chang. Vùng biển cũng theo đó mà được đẩy ra xa hơn, rộng hơn. Nước biển cũng từ màu xanh sẫm mà nhạt màu dần, lấp loáng ánh trời. Những con sóng biển tinh nghịch đuổi nhau chạy hoài không biết mệt. Sóng biển ở xa nhấp nhô, lăn tăn, đến gần bờ bỗng trắng xóa như nụ cười rạng rỡ của biển. Những con sóng trắng oàm oạp chạy mải miết vào bãi cát mịn, tan ra rồi lại rút nhanh để nhường cho những đợt sóng khác. Buổi sáng, nước biển rút dần ra xa, nhường bãi cát mịn màng, thoai thoải cho người. Trời lành lạnh, gió đứng im lặng. Nhưng khi chiều và tối buông xuống, gió lộng lên, cuốn theo cát bay mù mịt. Bãi biển lúc này vẫn còn khá vắng vẻ, chỉ có lác đác vài người và những người bán hàng đang cặm cụi dọn dẹp hàng quán, chuẩn bị đón khách.
Em rất thích ngắm biển Vũng Tàu vào buổi sáng sớm. Em mong nghỉ hè năm nào cũng được đến đây vui chơi.
Bài văn tả cảnh biển Vũng Tàu số 3
Hè năm nào cũng vậy, ba mẹ cũng đưa tôi ra thành phố Vũng Tàu. Dù mỗi năm mỗi đi nhưng tôi chẳng bao giờ nhàm chán, bởi thành phố có Bãi Sau – một nơi vừa vui chơi, tắm biển, vừa có phong cảnh đẹp như tranh.
Từ quê hương tôi, ngồi xe đến được thành phố biển thì cũng đã xế trưa. Mọi người trong đoàn tham quan đều lo cho mình ổn định chỗ ở và cơm nước. Khoảng chừng hai giờ chiều thì ba mẹ mới đưa tôi xuống biển. Trời nắng, nhưng gió biển thổi ù ù chẳng khác nào như một cái máy điều hòa không khí nên chẳng ai thấy mình oi bức. Người tắm rất đông và ăn mặc khá giản đơn. Chỉ có phụ nữ mới mặc áo tắm nhưng kiểu kín đáo, còn đàn ông thì xuề xòa, ở trần trùi trụi, quần lở quần đùi. Qua bờ cát mịn một chút là đã chạm những ngọn sóng tràn bờ đùa lên chân. Dưới biển, nhấp nhô những cái đầu bị sóng nhồi. Mọi người vui vẻ rú lên mỗi khi đón nhận những cú xô mạnh của cơn sóng bạc đầu, nhưng không thể nào lấn át được tiếng gầm gừ liên tục của biển. Môi thấm mặn nước biển, thậm chí bị sặc, nhưng tôi vẫn muốn ngâm mình thật lâu dưới làn nước sôi động và trong xanh.
Tối đến, ba mẹ và tôi ngồi ở một quán nước ngoài trời để ngắm biển đêm. Giờ tôi mới trầm tư: biển hùng vĩ, mênh mông và còn bí ẩn nữa! Dãy núi nhô ra biển đã nhàn nhạt trong sương Những con tàu đánh cá gần bờ được nhận dạng qua ánh đèn.
Rất ít người tắm và đi tản bộ trên bờ cát. Họ quần tụ ở các quầy, quán hướng ra biển, cười nói rôm rã, ăn đồ biển bình dân như ghẹ, cua, sò …, cánh đàn ông hổ hởi với những nốc bia. Trên con đường nhựa khá rộng chạy dọc theo bờ biển, xe cộ xuôi ngược nhộn nhịp, những biển cửa hiệu của dãy khách sạn phô diễn đủ loại đèn màu. Người đi bộ trên vỉa hè cũng nườm nượp. Một số lúm xúm mua đồ lưu niệm bày bán trên các chiếc xe đẩy ở ven đường. Nhiều thanh niên và trẻ em rất thích thuê xe đạp đôi để được đi tham quan xa, chiêm ngưỡng các phố xá Vũng Tàu nằm khuất sau ngọn núi.
Sáng tôi thức dậy sớm, theo ba để ngắm cảnh bình minh trên biển. Ông mặt trời như ngoi lên từ biển, to và đỏ lòm làm ửng cả một góc trời. Kìa! Những con tàu đánh cá thi nhau chạy xối xả vào bờ. Ôi! Chúng trườn lên bờ cát bằng bốn bánh xe hơi. Ba dẫn tôi đến xem các ngư dân giũ lưới. Phần lớn là cá cơm, một ít tôm, cua nhưng nhỏ . Mỗi đêm, mỗi con tàu bủa lưới gần bờ kiếm khoảng chục kí cá … Đằng kia, có chiếc tàu bị lún bánh, ba và tôi chạy đến phụ hè nhau đẩy. Thật vui ghê!
Thời gian ngắn ngủi lưu lại trên bãi biển Vũng Tàu, tôi rất vui và thanh thản. Tâm hồn tôi phơi phới trước thiên nhiên hùng vĩ, trước phong cảnh đẹp tuyệt vời. Và hè năm sau, tôi vẫn mong muốn là mình và gia đình vẫn trở lại vui chơi, giải trí nơi bãi biển thân quen này.
Bài văn tả cảnh biển Vũng Tàu số 4
Đi dọc mảnh đất hình chữ S, đâu đâu ta cũng có thể bắt gặp những danh lam thắng cảnh tuyệt đẹp. Đó là những cánh rừng xanh xanh, những đồi núi trập trùng, những bãi biển nước trong như ngọc. Biển Vũng Tàu cũng là một trong những cảnh đẹp nổi tiếng của đất nước. Dịp hè vừa rồi, em đã may mắn có dịp được đến thăm bãi biển xinh đẹp này.
Sau mấy tiếng dài ngồi xe, cảnh biển đã thấp thoáng hiện ra trước mắt em. Từ xa, em đã nghe được tiếng sóng vỗ. Đến nơi, mọi mệt mỏi dường như tan biến hết. Không chỉ nổi tiếng trong nước, biển Vũng Tàu cũng được xem là một trong những bãi biển đẹp nhất hành tinh. Khung cảnh thật kì vĩ và tráng lệ. Phía trên là bầu trời trong xanh, cao vời vợi, phía dưới là biển bao la rộng lớn, nắng vàng ấm áp chan hòa khắp muôn nơi. Bãi cát trắng dường như nâng đỡ từng bước chân của em. Những hàng dừa cao đang vươn tay đón gió từ trời xanh, rì rào như đang trò chuyện. Vào mỗi thời điểm trong ngày, biển lại có một trạng thái khác nhau. Lúc sáng sớm, biển trông thật hiền hòa, những con sóng vỗ nhè nhẹ, ông mặt trời dần dần đi lên từ phía xa. Khi hoàng hôn buông xuống, biển cũng chìm trong ánh chiều tà đỏ rực. Mặt trời như một hòn lửa khổng lồ đang chìm dần vào đáy đại dương. Cảng vật thật nên thơ trữ tình, tâm trạng con người cũng trở nên thư thái, nhẹ nhõm hơn, chỉ còn nghe thấy tiếng lá cây xào sạc, tiếng gió thổi và tiếng sóng vỗ vào bờ.
Biển Vũng Tàu trong và xanh như một tấm gương khổng lồ. Những con sóng ì oạp vỗ, đuổi nhau đến tận chân trời. Du khách thường đi tắm biển vào lúc sáng sớm hoặc chiều tối. Tiếng cười đùa, nói chuyện làm xao động cả một không gian rộng lớn. Vài người đùa nghịch thì hắt nước vào nhau. Trên bờ, có vài người đang thả diều. Cánh diều căng gió bay cao mãi trên nền trời xanh. Em thích nhất là ngồi xây lâu đài cát hoặc thu thập những vỏ ốc, vỏ sò trên bờ biển. Những chú chim hải âu sà xuống mặt biển để kiếm ăn. Ngoài khơi xa, thấp thoáng vài con tàu đang đánh bắt thủy hải sản. Đến tối, họ trở về cùng cá tôm đầy khoang. Con thuyền dường như cũng thấm đẫm vị mặn mòi của biển cá. Nhịp sống nơi đây thật yên bình cùng với những người dân thật thà, chất phác.
Chuyến đi đã để lại cho em những kỉ niệm không bao giờ phai. Đến thăm biển Vũng Tàu, em cảm thấy choáng ngợp trước cảnh núi non sông nước, càng thêm yêu mến và tự hào cảnh sắc tươi đẹp của đất nước.
Bài văn tả cảnh biển Vũng Tàu số 5
Chuyến đi nghỉ ở biển Vũng Tàu cùng với bố đã để lại trong em nhiều ấn tượng đẹp. Mùa hè năm vừa rồi là một mùa hè có nhiều thú vị. Bố cùng em từ Sài Gòn đến Vũng Tàu trong thời gian ba tiếng đồng hồ. Xe khởi hành vào lúc bốn giờ nên bảy giờ sáng em và bố đã có mặt tại đây.
Đúng là:
Khi ra biển mới thấy biển đẹp
Khi ngắm biển, mới thấy biển hiền.
Vào một buổi sáng mùa hè mát mẻ, em được ngắm biển. Ôi! Biển tuyệt đẹp. Phải chăng cái đẹp ấy là do tạo hoá ban tặng cho con người. Ánh mặt trời chiếu nghiêng lên những gợn sóng nhấp nhô đang xô vào bờ trông như những núi vàng nho nhỏ, vừa rực rỡ vừa sâu thẳm, ông mặt trời đỏ hồng như lòng quả trứng gà. Biển đầy sức sống, ào dậy với niềm tin mãnh liệt đón chào ngày mới. Phía tít trời xa, biển như một dải lụa đào rực rỡ. Nhưng lùi dần về phía bờ biển là một dải băng vĩ đại tô nhuộm bởi một màu xanh biếc.
Mặt trời càng lên cao, nước biển càng lóng lánh. Biển lộng lẫy trong bộ áo vàng rực rỡ. Muôn vàn hạt bụi li ti nhảy nhót ung táng trên đầu ngọn sóng. Dưới ánh nắng, bãi cát vàng rực lên. Hai cha con bước đi trên cát. Bóng cha em cao dài lênh khênh, bóng em thì tròn hắc nịch. Thật thích thú biết bao! Cha dắt em đi trong nắng mai hồng. Trong các kẽ đá, tiếng nước biển va đập rì rầm như lời tâm sự. Những cánh hải âu chao liệng như muốn dang rộng đôi cánh ôm ấp lòng đại dương.
Tuy được ngắm biển trong thời gian ngắn, nhưng em đã cảm thấy biển như người bạn thân thiết gần gũi. Người bạn ấy vừa chân thật hiền hoà vừa chia sẻ những nỗi niềm tâm tư vui buồn với em. Phong cảnh ở đây thật hữu tình. Nhìn ra xa có núi lớn, núi nhỏ tô điểm thêm cho sắc màu của biển.
Em đã say với biển, say với những cảm giác khoan khoái, dễ chịu mà biển đã đem lại cho em. Nếu có dịp, em sẽ về lại với biển, với quê hương Vũng Tàu yêu dấu.
Bài văn tả cảnh biển Vũng Tàu số 6
Hè đã về. Mùa hè với em là những chuyến đi, đi du lịch nhiều nơi cùng gia đình, bè bạn. Mặc dù em đã được đến rất nhiều nơi, đi rất nhiều miền Tổ Quốc nhưng nơi mà em thích nhất vẫn là vùng biển Vũng Tàu xinh đẹp.
Được ở đây trong hai ngày liền, em đã có những trải nghiệm đầy mới mẻ với bãi biển mộng mơ này. Mỗi sớm bình minh, khi ông mặt trời còn e lệ phía sau lớp mây trắng, nhìn về phía xa xôi của biển như nhìn thấy đường chân trời màu đỏ hồng rực rỡ, tráng lệ. Dưới ánh nắng dần dần trở nên tươi vàng của thời tiết, màu nước biển như càng trở nên trong xanh đến kì lạ. Nước biển trong trẻo long lanh như ẩn như hiện bãi cát vàng dưới đáy nước. Sóng biển Vũng Tàu buổi ban mai không quá to, không ồn ào, mãnh liệt mà nó dịu êm, nhẹ nhàng như vỗ về, âu yếm. Bãi cát xen lẫn chút trắng chút vàng chạy dọc bờ biển, đôi chỗ được bọt sóng đọng lại chút nước biển ẩm ướt, khi bước lên cảm giác như chân mình dần lún sâu xuống bờ cát. Mặt trời dần lên cao hơn, rạng ngời và rực rỡ hơn, chiếu những tia vàng chói chang xuống lòng biển, phản chiếu những sắc màu long lanh và đẹp đến lạ.
Thấp thoáng phía xa xa là bóng những đoàn thuyền đánh ca đang vang lên khúc ca khải hoàn trở về với đất mẹ. Tiếng reo hò của họ dường như vọng lại đến tận bãi bờ. Những cánh buồm trắng phau phau như chạy đua cùng ông mặt trời, rất nhanh đã cập bến. Người trên thuyền bắc cầu đi xuống, thu lượm thành quả và chuyển lên xe mang ra chợ buôn bán. Một vài bác ngư dân ở lại dọn dẹp chiếc thuyền còn nồng nàn hơi vị mặn mà của biển, chuẩn bị cho chuyến ra khơi sắp tới. Lúc này mặt trời lên cao, một số người xuống tắm biển, đùa bỡn với cơn sóng đã dần trở nên mạnh mẽ hơn. Một số người không xuống biển để tắm mát, họ ngồi dưới những mái lán trên bờ cát, trò chuyện dưới những tán dừa trên bờ biển, thong thả ngắm nhìn quanh cảnh biển khơi đầy xinh đẹp.
Về chiều, sóng biển dường như càng mạnh mẽ hơn, nước biển càng ấm nóng dưới sự soi chiếu cả một ngày dài của ông mặt trời. Hoàng hôn dần buông xuống trên bờ biển, không còn cái gay gắt chói chang của ánh nắng lúc trưa chiều, nhiều du khách vui vẻ nhảy xuống nước đùa vui thỏa thích. Họ chơi đùa với những cơn sóng lớn bọt trắng xóa, bãi cát dường như đã ngắn lại so với buổi chiều, trên bờ lúc này đã lục đục những chiếc thuyền đánh cá tháo dây leo, các bác ngư dân cũng dần chuẩn bị lên đường đi khai quật hải sản ngoài khơi xa.
Đêm về, biển mang màu đen kịt, tối tăm, huyền bí. Chỉ thấy phía xa xa là ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn hải đăng. Ngồi trong căn nhà nhỏ trên bờ nhưng tiếng sóng xô bờ mãnh liệt cùng hơi thở nồng nàn của biển khơi cứ quấn quýt lấy em, làm em càng thêm yêu mến và thích thú với bãi biển nơi này.
Kết thúc hai ngày du lịch ngắn ngủi trên bờ biển Vũng Tàu xinh đẹp, em vẫn luyến tiếc không thôi. Em luôn tự ngẫm trong đầu rằng sẽ có ngày mình sẽ quay trở lại nơi đây, sẽ đến đây để được thêm một lần ngắm nhìn cảnh biển Vũng Tàu xinh đẹp và trù phú.
Bài văn tả cảnh biển Vũng Tàu số 7
Chủ nhật tuần trước em được bố mẹ cho về quê nội. Đã lâu lắm rồi mới được thăm ông bà ở Vũng Tàu. Và cũng đã từ bao lâu mới được ra lại ngắm biển. Đặc biệt hơn thế, đó là khoảnh khắc cảnh biển Vũng Tàu khi hoàng hôn đang buông.
Khi đó là khoảng tầm 5 rưỡi chiều. Một buổi chiều mùa hè thật dễ chịu. Gió từ biển thổi nhè nhẹ. Bầu trời mùa hè cao vời vợi. Trên bầu trời ấy, những đám mây đang nhuốm dần sắc tối, lững lờ tìm nơi trú ngụ. Ông Mặt Trời đỏ rực như quả cầu lửa khổng lồ đang từ từ lặn xuống lòng biển sâu. Màu đỏ của Mặt trời hắt sáng cả xuống mặt biển. Mặt biển nhuốm phai cả sắc đỏ. Đó là thứ ánh sáng rực rỡ cuối ngày làm cả vùng không gian sáng bừng ánh đỏ. Từ bầu trời nhìn xuống mặt biển thấy biển im lặng, yên bình đến lạ lùng. Những con sóng nhẹ nhàng vỗ vào bờ, không ào ạt như biển ban sáng. Phải chăng sau một ngày vỗ sóng mệt nhoài, biển đã mệt và yên ắng nằm nghỉ? Nước biển vẫn trong như thế. Biển Vũng Tàu trong lắm. Trong và xanh nhìn được cả phía dưới biển. Mặt nước biển trong như một tấm gương khổng lồ thu cả bầu trời trên không gian. Bầu trời lam nhạt, biển cũng mang màu lam nhạt. Chân trời đỏ rực rỡ, biển cũng ánh đỏ. Trời và biển như hoà làm một, mênh mông bao xa bát ngát không thấy điểm dừng. Bờ cát vàng trải dài in dấu chân người trở về. Những rặng dừa hai bên bờ đứng rì rào trong gió biển. Cảnh vật thật nên thơ, hữu tình. Chỉ vang vọng tiếng gió thổi, lá cây rung động cùng tiếng sóng biển vỗ vỗ nhẹ nhàng.
Hoàng hôn buông xuống, biển im lặng tìm chốn nghỉ ngơi sau một ngày mệt nhoài vỗ sóng. Trời cao cũng có những đàn chim hải âu từng đàn từng đàn bay về tổ sau một ngày kiếm ăn tứ phương. Khi biển lặng im nằm nghỉ, những cánh chim tìm chốn ngủ thì những người ngư dân lại bắt nhổ neo ra khơi xa đánh bắt. Bến tàu đông người dân chài lưới. Từng con thuyền nhổ neo căng buồm ra khơi xa. Những người ở lại, đứng lặng im trong bóng chiều vẫy tạm biệt. Cánh buồm no gió, những con thuyền lao vun vút trên mặt biển. Những cánh buồm đó mang hơi thở của dân làng và những ước mong một chuyến đi an toàn và bội thu. Nhịp sống con người nơi ngư làng Vũng Tàu gian dị, yên bình đến thế.
Biển Vũng Tàu lúc nào cũng đẹp. Nhưng với em đẹp nhất là khoảnh khắc hoàng hôn buông xuống. Đó là lúc cảm nhận được vị mặn mặn trong gió biển, thấy được rộng lớn bao xa của biển, thấy được cuộc sống bình dị của người dân nơi đây. Mọi thứ thật giản dị và yên bình. Biển Vũng Tàu đã đẹp lại càng đẹp hơn.
Biển là một cảnh đẹp thiên nhiên tuyệt vời nhất. Đứng trước biển, ta như có cảm giác thật nhẹ nhàng và thư giãn. Những khoảnh khắc bên biển có lẽ không ai có thể quên!