Trong lịch sử Trung Hoa, luôn luôn có một số nhân vật tài hoa xuất chúng, trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, có thể dự đoán được chuyện xảy ra trong … xem thêm…tương lai. Dưới đây là danh sách 6 nhà tiên tri nổi tiếng nhất, không gì có thể qua mắt được họ.
Lưu Bá Ôn
Lưu Bá Ôn (1311-1375), tên thật là Lưu Cơ, tự là Bá Ôn. Ông là nhà văn, nhà thơ nổi tiếng, cũng là khai quốc công thần của Minh triều. Tương truyền rằng Lưu Bá Ôn tinh thông kinh sử, hiểu thiên văn, tường binh pháp. Ông có công phò tá Chu Nguyên Chương lập nên đế nghiệp, khai sáng cơ đồ của Minh triều, cũng từng vì quốc gia mà dẹp yên giặc giã, nổi danh thiên hạ.
Tài năng của Lưu Bá Ôn thường được hậu thế ví von với Ngọa Long tiên sinh Gia Cát Lượng. Cũng bởi vậy mà dân gian thường lưu truyền câu nói: “Tam phân thiên hạ Gia Cát Lượng, nhất thống giang sơn Lưu Bá Ôn”, “quân sự thời trước Gia Cát Lượng, quân sự đời sau Lưu Bá Ôn”, đủ để thấy đây là một nhân vật có sức ảnh hưởng to lớn. Chu Nguyên Chương có Lưu Bá Ôn như hổ mọc thêm cánh. Tương truyền, Lưu Bá Ôn vốn là một vị thần tiên trên trời. Cuối thời nhà Nguyên, thiên hạ đại loạn, chiến tranh không ngừng, nạn đói xảy ra khắp nơi. Ngọc Hoàng lệnh cho Lưu Bá Ôn chuyển sinh phụ tá minh quân, cho nên ông có thể đoán biết được sự việc xảy ra, có công lao to lớn trong quân sự và chính trị giúp Chu Nguyên Chương thống nhất thiên hạ, có thể sánh ngang với Gia Cát Lượng. Một câu có thể hình dung về Lưu Bá Ôn là: “Trước biết 500 năm, sau biết 500 năm”.
Trên phương diện văn thơ, Lưu Bá Ôn cùng Tống Liêm, Cao Khải được mệnh danh là “Tam đại văn thơ thời đầu nhà Minh”. Ông được hậu thế suy tôn là “thần cơ diệu toán”. Cho đến ngày nay, hậu thế vẫn lưu truyền câu ca ngợi: “Thông binh pháp ai hơn Tôn Võ – Giỏi thiên văn phải kể Lưu Cơ”.
Viên Thiên Cang
Thời xưa, có rất nhiều cao nhân tuy không thấy được ghi chép trong các chính sử, nhưng trong lịch sử, những truyền thuyết và giai thoại về họ nhiều không kể xiết. Viên Thiên Cang là một trong số đó, ông trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, không gì không biết, không gì không thể làm.
Viên Thiên Cang là bậc thầy tướng số và nhà tiên tri nổi tiếng sống vào triều đại nhà Đường. Đương nhiên, sở trường lớn nhất của ông vẫn là xem tướng. Các tư liệu lịch sử, những sự tích liên quan đến việc xem tướng số chuẩn xác của ông quả thật nhiều không đếm xuể. Ví như Viên Thiên Cang từng dùng thuật xem tướng số để xem tướng cho Sầm Văn Bản. Ông nói rằng, sau này nếu Sầm gia làm quan từ tam phẩm trở lên thì thọ mệnh sẽ bị ảnh hưởng, e rằng không được trường thọ.
Quả đúng như dự đoán, Sầm Văn Bản bước vào quan trường, con đường hoạn lộ hanh thông, càng làm càng lớn, mãi thăng lên đến chức tể tướng. Sau khi làm tể tướng không được bao lâu, Sầm Văn Bản đã qua đời.
Viên Thiên Cang cũng từng xem tướng cho nhà họ Võ. Lúc ấy Võ Tắc Thiên mặc quần áo của bé trai và được bà vú ẵm trong lòng. Viên Thiên Cang vừa nhìn thấy em bé trong tay bà vú liền phán rằng: “Mắt rồng cổ phượng, là cực kỳ quý hiển, nhưng đáng tiếc lại là nam, nếu là nữ sẽ làm thiên tử”.
Cuối năm Trinh Quán, có người hỏi Viên Thiên Cang rằng: “Tài vận thọ mệnh của ông sẽ đạt đến bước nào?“. Lúc đó ông tỏ ra rất bình thản, trả lời rằng: “Tháng tư năm này tôi sẽ chết“. Đến sau này, những sự tình mà Viên Thiên Cang dự ngôn đều đã thành hiện thực.
Viên Thiên Cang thời đó rất nổi tiếng. Vậy nên, khi triều đình lựa chọn quan viên cấp dưới, đều sẽ mời Viên Thiên Cang bói thử một quẻ, xem có phù hợp với chức vị này hay không, ý kiến của ông được xem như một tiêu chuẩn tham khảo. Đáng nhắc đến nhất là, thời đó con gái của những quan viên quý tộc khi đến tuổi xuất giá cũng mời Viên Thiên Cang đến xem mặt, chọn ra cho mình một chàng rể như ý.
Gia Cát Lượng
Theo Bách kho toàn thư mở, Gia Cát Lượng (181 – 234), tự là Khổng Minh, hiệu Ngọa Long tiên sinh. Ông là quân sư xuất chúng của Lưu Bị nước Thục, thời hậu Hán. Gia Cát Lượng quê tại Dương Đô (nay thuộc huyện Nghi Nam, tỉnh Sơn Đông).Không chỉ kiệt xuất trong lĩnh vực quân sự, chính trị, Khổng Minh còn là một học giả và nhà phát minh kỹ thuật đại tài. Ông đã sáng tạo ra các chiến thuật quân sự nổi tiếng như: Bát trận đồ (Hình vẽ tám trận), Liên nỏ (Nỏ Liên Châu, tên bắn ra liên tục), Mộc ngưu lưu mã (trâu gỗ ngựa máy). Tương truyền, chính vị quân sư này là nhà phát minh ra đèn trời (Khổng Minh đăng – một dạng khinh khí cầu cỡ nhỏ) và món màn thầu nổi tiếng của Trung Quốc. Tài năng của Khổng Minh không chỉ dừng ở những lĩnh vực ấy. Với người Trung Quốc, Gia Cát Lượng còn là nhà tiên tri vô cùng vĩ đại. Ông được mệnh danh là người “trên thông thiên văn, dưới tường địa lý”, có tài tiên đoán mọi việc cực chuẩn xác.
Nói về kỳ tài “liệu sự như thần” của Khổng Minh, dân gian Trung Quốc hãy còn lưu truyền một câu chuyện khá thú vị. Tương truyền, trước lúc lâm chung, Gia Cát Lượng dặn dò con cháu: “Sau khi ta chết, trong số các con sẽ gặp phải đại họa chết người. Tới lúc ấy, hãy dỡ nhà, lấy từ trong tường ra một bọc giấy, trong đó có cách cứu mạng”. Sau khi ông qua đời, Tư Mã Viêm lên ngôi hoàng đế. Nghe tin trong số quan quân triều đình có viên tướng quân là hậu thế của Gia Cát Lượng, Viêm bèn nghĩ cách trừng trị người này. Một hôm, Tư Mã Viêm tìm cớ định tội chết cho viên tướng nhà Gia Cát. Trên Kim điện, Viêm cất lời hỏi: “Trước khi chết, tổ phụ nhà ngươi đã nói những gì?”. Kẻ “tội đồ” bèn thật thà truyền đạt tới vua lời dặn dò của Gia Cát Lượng. Nghe thấy vậy, Tư Mã Viêm bèn ra lệnh cho quân lính dỡ nhà, lấy bọc giấy ra xem. Bên trong chỉ có một phong thư kín, phía trên viết rằng: “Ngộ hoàng nhi khai” (nghĩa là đúng hoàng thượng mới mở ra xem).
Đám binh sĩ bèn dâng thư lên vua. Trong thư có mấy chữ: “Xin lùi ba bước”. Tư Mã Viêm lập tức làm theo. Vừa đứng vững đã nghe thấy một tiếng “rầm”, chiếc xà rơi thẳng xuống chỗ vua ngồi, khiến bàn ghế tan tành. Viêm trông thấy vậy mà sợ hãi lạnh người, rồi lại xem tiếp những dòng ở cuối thư: “Ta cứu mạng ngươi, ngươi hãy giữ lại mạng sống của con cháu ta”. Xem xong thư, Tư Mã Viêm thầm thán phục tài tiên đoán như thần của Gia Cát Khổng Minh rồi ra lệnh phục nguyên chức cho vị tướng quân này. Còn theo Bách Khoa toàn thư mở, Khổng Minh bỗng lâm bệnh nặng khi ra Kỳ Sơn lần thứ 6. Biết mệnh sắp tàn, ông cho gọi tướng tài Khương Duy vào truyền thụ 24 thiên binh thư của mình. Gia Cát Lượng còn cẩn thận dặn dò các tướng quân phải nêu cao cảnh giác, đề phòng mối nguy quân Ngụy tấn công, Ngụy Diên trở mặt làm phản rồi bày cho diệu kế đối phó.Quả nhiên, mọi lo lắng, tiên liệu của ông trước khi qua đời đều thành hiện thực. Ngụy Diên tráo trở làm phản, nhưng vì nghe lời căn dặn của quân sư, Mã Đại đã chém chết Diên. Lại nói, khi Tư Mã Ý hô quân tới đánh, bên Thục bèn đẩy xe có tượng gỗ của Khổng Minh ra trận, khiến Ý hoang mang lo sợ rồi tháo chạy. Nhờ đó, quân Thục bình an vô sự rút về Thành Đô. Thêm lần nữa, tài tiên liệu hơn người của Gia Cát Lượng đã bảo toàn mạng sống cho quân binh và cứu vãn thế sự cho cả vương triều. Để tưởng nhớ công lao to lớn của ông, dân gian lưu truyền câu nói: “Gia Cát chết vẫn đuổi được Trọng Đạt sống”.
Trương Lương
Trương Lương (250 – 186 TCN), tên chữ là Tử Phòng, người dân tộc Hán. Ông là một trong những mưu sĩ chủ chốt của Hán Cao Tổ Lưu Bang. Trương Lương cùng với Hàn Tín, Tiêu Hà được tôn làm “Hán sơ tam kiệt”. Sử cũ có ghi, Trương Lương là một mưu sĩ xuất chúng, cũng là trợ thủ đắc lực giúp Lưu Bang giành chiến thắng trong cuộc chiến Hán – Sở tranh hùng, tạo dựng nên cơ đồ nhà Hán. Trương Lương là mưu sĩ của Lưu Bang, nếu không có sự giúp đỡ của ông, Lưu Bang khó có thể giành được thiên hạ.
Sinh thời, Trương Lương không ham hư vinh, không khát cầu quyền lực. Khi về già, ông cương quyết từ quan để đi ngao du thiên hạ. Sau khi qua đời, Trương Lương được phong làm Văn Thành hầu. Tác phẩm “Sử ký” trong chương “Lưu Hầu thế gia” đã đặc biệt ghi lại chi tiết về cuộc đời của Trương Lương. Năm xưa, Hán Cao Tổ Lưu Bang ở Lạc Dương Nam Cung cũng từng thừa nhận: “Bày mưu kế ở trong màn trướng, quyết định thắng lợi ở ngoài ngàn dặm, đó là công của Tử Phòng”.
Quỷ Cốc Tử
Quỷ Cốc Tử tên là Vương Hủ, được coi là nhân vật thần bí nhất trong lịch sử Trung Hoa. Tôn Tẫn và Bàng Quyên là hai đệ tử mà ông ưng ý. Theo sử sách ghi lại, ông là người có bản lĩnh thông thiên triệt địa, giỏi về toán học, chiêm tinh học. Ông còn giỏi về bày binh bố trận, biến hóa vô cùng, quỷ thần đều khó dự liệu. Ông đã từng dùng hoa để tiên đoán sự nghiệp của Tôn Tẫn và Bàng Quyên.
Quỷ Cốc Tử còn có một tên khác nữa là Vương Thiền nên ông có có hiệu là Vương Thiền lão tổ. Quỷ Cốc Tử là một nhà tư tưởng, nhà truyền giáo, có rất nhiều học trò theo học, trong số đó có nhiều người trở nên nổi tiếng thời Xuân Thu Chiến Quốc. Bốn học trò được nổi tiếng hay được nhắc đến là Tôn Tẫn người nước Tề, Bàng Quyên và Trương Nghi người nước Ngụy, Tô Tần người Lạc Dương (kinh đô nhà Chu). Ngoài ra ông còn có hai học trò nổi tiếng khác là Lã Bất Vi (theo Tây Hán diễn nghĩa) và Địch Thanh (theo Vạn Hoa lâu diễn nghĩa).
Theo các sách sử và truyền thuyết, ông là người thông thạo pháp thuật, kiến thức sâu rộng, sau khi về ở ẩn, ông sống trong một hang núi gọi là Quỷ Cốc (hang quỷ), bởi chỗ đó núi cao, rừng rậm, âm khí nặng nề, không phải chỗ cho người ở. Tên Quỷ Cốc Tử do ông tự đặt ra cho mình. Người đời thường gọi ông là Quỷ Cốc tiên sinh. Ông đã đắc đạo thành tiên do biết thuật tu tiên và được coi là ông tổ của các thuật tướng số, bói toán, phong thuỷ…
Khương Tử Nha
Khương Tử Nha có tên thật là Khương Thượng, tự Tử Nha, là khai quốc công thần của nhà Chu vào thế kỷ 12 trước Công nguyên và cũng là quân chủ khai lập nước Tề tồn tại từ thời Tây Chu đến thời Chiến Quốc trong lịch sử Trung Hoa.
Khương Tử Nha được biết đến như một vị tướng tài vĩ đại và là người góp phần lập nên sự nghiệp nhà Chu kéo dài hơn 800 năm, triều đại kéo dài nhất trong lịch sử Trung Quốc. Sử sách các triều đại đều công nhận vai trò lịch sử của ông, được tôn là “Bách gia tông sư”.
Lục Thao tương truyền do đích thân Khương Tử Nha sáng tác, ông được coi là nhà tư tưởng quân sự đầu tiên trong lịch sử Trung Quốc và là người đầu tiên đưa ra những lý luận có hệ thống về mưu lược dùng binh trong chiến tranh. Các nhà quân sự nổi tiếng cổ kim như Tôn Vũ, Quỷ Cốc Tử, Hoàng Thạch Công, Gia Cát Lượng đều học tập và tiếp thu Lục Thao, cho nên vị trí thứ nhất thuộc về Khương Tử Nha là không còn nghi ngờ.
Trong “Phong thần bảng”, Khương Tử Nha trở thành một nhân vật được thần thánh hóa. Tác phẩm này xây dựng hình tượng của Khương Thái Công là một kỳ tài sở hữu nhiều năng lực, thậm chí khiến không ít vị thần tiên phải kính nể.
Trên đây là một số đánh giá mang tính chất chủ quan tương đối mong được các bạn đóng góp ý kiến cho bài viết thêm phong phú.